"Đời không trả catse.. nhưng ta vẫn phải diễn."
![]() |
Câu này đúng. Đúng trong mọi trường hợp của cuộc sống.
Có lẽ là thế. Bởi mỗi bước đi trong đời, mỗi con người ta gặp,... đều để lại trong ta một ấn tượng nhất định và bản thân mỗi người sẽ tạo ra một cái mặt nạ nhất định để phản ứng lại ấn tượng ấy.
Có người chọn cách luôn tươi cười với tất cả mọi kẻ qua đường, có người thất thường nắng mưa,... thậm chí có kẻ tiêu cực tới mức chẳng bao giờ tìm ra được một nụ cười "dư thừa" mà dành tặng cho kẻ khác. Bản thân, tôi chọn cách đeo mặt nạ riêng với mỗi dạng người khác nhau.
Tôi sẵn sàng cười, sẵn sàng chìa một bàn tay giúp đỡ và chia sẻ những câu chuyện riêng tư với một người... luôn bước đi bên cạnh tôi trong cuộc sống. Dù cho sau này có chia tay nhau, có xa cách nhau thì tôi vẫn sẽ chẳng bao giờ hối hận vì có một người bạn như vậy trong thế giới của mình. Vì thế, số người vốn dĩ rất ít ỏi này cũng chính là người đạt đến mức độ gần gũi nhất với bản thể thật của tôi... cái mà bản chất tôi cũng chẳng thể hình dung cụ thể ra nó.
Và đương nhiên, khi có cái mặt nạ mỏng nhất trên thì cũng sẽ có những cái mặt nạ dày. Cái mặt nạ dày này bao gồm những nụ cười "mắt-cười", cái bắt tay "thân thiện", cái "dạo này làm ăn thế nào? Béo tốt thế?".... Thế đấy. Vốn dĩ chỉ là những cái xã giao nhất có thể trên đời. Tôi tin chắc rằng cũng có cả tỷ người trên đời này làm thế bởi lời nói vốn chẳng mất tiền mua cơ mà. Nhưng đáng sợ nhất vẫn là những kẻ luôn đeo chiếc mặt nạ thân thiện này nhưng tay đã cầm sẵn chiếc dao găm mà đâm vào chúng ta khi chúng ta vô tình quay lưng! Đáng sợ thật đấy!
Nhưng chiếc mặt nạ thứ ba mà tôi sử dụng mới quan trọng! Đó là chiếc mặt nạ dành cho những kẻ mà bản thân không ưa/không thích / hay thậm chí là rất GHÉT! Tôi ghét những kẻ luôn háo danh, rất lanh chanh đưa ra những ý kiến lãng nhách, vênh váo bởi những thứ mà họ không có, ... Và chiếc mặt nạ phớt lờ ra mặt những kẻ trên là chiếc mặt nạ hợp lý nhất. Bản thân tôi luôn theo phương châm: "Món quà trả thù đắt giá nhất chính là nhìn từ trên đỉnh thành công nhìn xuống những kẻ ganh ghét mình!". Tôi học được câu nói này từ một người bạn, người đã-từng-là-kẻ-thân cận-với-trái-tim-tôi-nhất. Thảm hại thay, khi tôi tìm ra chân lý này cũng chính là lúc tôi đang ở đáy cùng của thất vọng. Nhưng cũng chính từ đây, tôi đã tìm lại được chính tôi - tôi của bây giờ.
Bây giờ là phải diễn, diễn ở khắp mọi nơi, ở mọi trường hợp và với tất cả mọi người xung quanh. Và tới bao giờ tôi mới có thể bỏ chiếc mặt nạ ấy ra? Tất cả mọi người đều biết rằng đeo mặt nạ rất mệt mỏi và áp lực, nhưng có bao người dám dũng cảm tháo nó ra, trưng bày những gì bản chất nhất cho người khác xem? Đời được mấy người như thế?
Tháo nó ra mà sống!

Those who matter don't mind, and those who mind don't matter. Khi nào rạch ròi được 2 thể loại này, Th sẽ tìm được 80% câu trả lời cuối bài
Trả lờiXóaWat abt you???? How many masks dya have?
Xóa1 mask ah: bơ bơ với thế sự =))
Xóa